Trong cuộc đua Marathon, ai là người biết giữ sức, và biết bứt phá đúng lúc sẽ là người cán đích đầu tiên. Tôi, một chàng trai nằm trong đội tuyển điền kinh của trường, luôn được ví như người có đôi chân thần tốc thì lại bị một “đối thủ” bỏ lại sau lưng một quãng dài. Đó chính là dạng trắc nghiệm Toán cấp 3!
Là dân thể thao, việc rãi nắng dầm mưa, chạy mười mấy vòng quang sân trường hay chống đẩy liên tục với tôi chỉ là chuyện nhỏ. Thế nhưng, với môn Toán, đặc biệt là khi làm Toán mà không ra được kết quả trùng lặp với bất cứ đáp án nào được cho, tôi thấy mệt mỏi vô cùng. Chuyện này diễn ra như cơm bữa vậy!
Chẳng mấy chốc là hết cấp. Nếu tình trạng này cứ mãi dậm chân tại chỗ, làm sao tôi có thể thực hiện được ước mơ thi vào những trường danh tiếng về thể thao, và những cuộc tranh giải chất lượng đây?
Ngẫm lại hồi mới vào lớp 10. Thầy giáo thể dục phát hiện ra tôi có năng khiếu đặc biệt ở môn điền kinh. Chính vì vậy, tôi được coi là hạt giống đắt giá và sớm bước chân vào đội tuyển.
Ngồi trên ghế nhà trường chắc các bạn cũng biết, các nhân trong đội tuyển thường được ưu ái mỗi khi có hội thi giữa các trường, các cấp. Đến lúc chuẩn bị nước rút, tôi cũng như những bạn khác trong “hội ưu tiên” sẽ được dành thời gian để tập trung cho chuyên môn. Vốn học kém môn Toán, thời gian này chẳng khác gì một món quà khiến tôi có quyền được sao nhãng với các môn văn hóa, và xa lánh thứ đáng ghét kia! Chính vì vậy, ngay từ đầu cấp, tôi đã không hề suy nghĩ về cách học giỏi môn toán lớp 10 nhanh nhất! Do được thầy cô châm chước, tôi có thể làm bài kiểm tra bù, và nhận được sự trợ giúp nhiệt tình của đám bạn nên tôi thấy ung dung vô cùng.
Lên lớp 11, các cuộc thi thể dục thể thao diễn ra sôi nổi. Nếu như tôi mang về rất nhiều giải cho trường thì kiến thức môn Toán của tôi lại tệ hại bấy nhiêu. Thế nhưng điếc không sợ súng, tôi vẫn dựa dẫm vào những thành tích mang lại để lười biếng, và tất nhiên, chưa một lần tôi tự hỏi làm sao để học giỏi toán lớp 11.
Khi hoa cúc ngập tràn đường phố Hà Nội, cũng báo hiệu mùa thu tới, một năm học mới mở ra, cũng là hành trình khép lại quãng đời học sinh. Ngày hôm đó, tôi ở lại đá bóng cùng các bạn nam trong lớp. Trong quá trình tranh bóng, có xô xát xảy ra. Đôi chân của tôi bị tổn thương khá nặng, và tôi đã phải giã từ sự nghiệp thi đấu trong năm học này. Thật không thể tin được, chuyện này đến với tôi quá nhanh, và dường như không thể chấp nhận được.
Thay vì cùng các chiến hữu luyện tập, trong giờ Toán, tôi ngồi lơ đễnh ngắm nhìn họ qua khung cửa sổ với đôi chân bó bột. Tất nhiên, ánh mắt xa xăm này bị cô giáo phát hiện, mà tôi bị chép phạt rồi kiểm điểm bao nhiêu lần. Đến lúc này tôi mới nhận ra, tôi cần thay đổi. Nếu không tôi vừa mất đi cơ hội theo đuổi đam mê điền kinh, lại không thể tốt nghiệp được cấp 3.
Vì khả năng nhận thức không nhanh nên tôi không phù hợp với những trung tâm đông nghịt học sinh. Thật may mắn khi tôi được tên bạn chí cốt giới thiệu đến trung tâm beedu.vn và mỗi ngày đèo tôi đi học, như một đôi bạn cùng tiến.
Vốn “vai u thịt bắp”, lại học kém môn Toán đâm tôi hay tự ti mình chỉ được cái to xác. Vậy mà đến với beedu chỉ một vài ngày thôi, sự tự ti đó đã thay đổi. Tôi dám trình bày những cách giải của mình dù đáp án có thể sai. Nhận được sự đóng góp của thầy cô và những người bạn, tôi tiến bộ rất nhanh!
Dù đôi chân vẫn chưa thể đi vững như trước nhưng hành trình Toán học, đặc biệt là giải các bài trắc nghiệm dạy Toán lớp 12 đã dễ dàng hơn nhiều! Beedu - một con đường sáng trong tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét